Kỷ Học Ninh hoàn hồn, nhanh chóng cúi đầu: "Tôi không ghét em, em rất tốt."
"Vậy sao anh còn cúi đầu?"
Vương Ngọc Thanh càng không hiểu.
Kỷ Học Ninh thầm chửi một câu, chết tiệt, không thể nói với cô ấy là vì vừa nhìn thấy cô, hắn đã muốn làm chuyện xấu được.
Vương Ngọc Thanh nghiêng đầu nhìn hắn một lượt, kết hợp với chuyện tối hôm đó, nếu không phải ghét cô, vậy thì là thích cô rồi?
Cô nhẹ giọng hỏi: "Vậy là anh thích tôi đúng không?”
Hắn lúng túng, mặt đỏ bừng như Quan Công, rõ ràng là một người đàn ông to lớn, nhưng trong lòng lại cảm thấy xấu hổ, hắn cố gắng bình tĩnh, giọng cứng nhắc: "Tôi, đi, ăn, cơm."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT