Vương Ngọc Thanh vội lấy táo tàu đã mua ra đưa cho Kỷ Đại Minh: "Đại Minh cầm đi rửa đi, đây là táo tàu mưa cho hai người.”
Bà nội Kỷ liền xót xa: "Sao phải tốn tiền như vậy, con giữ lại mà ăn."
Vương Ngọc Thanh cười nói: "Bà nội, tiền kiếm ra là để tiêu mà, huống hồ bà đang ốm, ăn ngon một chút thì sao?"
Trong lòng Bà Kỷ rất hạnh phúc, bà lại không nhịn được nắm tay Vương Ngọc Thanh, lặp đi lặp lại hai chữ: "Tốt lắm, tốt lắm.”
Ngay lúc này, bác sĩ Dương đi vào tiêm nước biển cho bà Kỷ.
Nụ cười trên mặt bà lập tức biến mất, sắc mặt có vẻ hơi không vui, còn bác sĩ Dương khi nhìn thấy bà Kỷ cũng tỏ ra không tự nhiên, có vẻ hơi căng thẳng?
Vương Ngọc Thanh nhìn hai người này, luôn cảm thấy họ như quen biết nhau?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT