Nghe Hùng Nghị nói xong, tôi thật sự đau đầu. Rẽ trái, rẽ phải, tôi như lạc vào một mê cung phức tạp. Tôi thật muốn nhờ Hùng Nghị dẫn đường, nhưng lại ngại làm phiền cậu ấy ăn tối. 
"Được rồi, tôi nhớ rồi." Tôi miễn cưỡng nói. 
"Vậy tôi đi trước nhé." 
Hùng Nghị chào tạm biệt chúng tôi, đi qua cầu vượt. Vừa xuống cầu, cậu ấy đã đón được chuyến xe buýt cần đi và lên xe. Nhìn chiếc xe buýt của Hùng Nghị đi xa, Hạ Tảo An cũng hùng dũng tiến về phía 100 ngàn tệ của mình. 
"Go! Let's go!" 
Ba người chúng tôi bắt đầu cuộc hành trình dài hàng nghìn mét. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play