Trước đó trời chưa mưa, Nguyễn Quyết Minh từ viện dưỡng lão đi ra, cứ chậm rãi men theo đường Hoàng Nê Dũng mà đi.
Trước khi nghe thấy ông chủ tiệm ăn khuya thân thiết gọi Bùi Tân Di là Lục muội, Nguyễn Quyết Minh đã biết Tân Di là người ở Loan Tể rồi. Anh biết qua báo cũ, không sai chút nào, ngay cả những góc nhỏ của tờ báo cũng không bỏ qua.
Lần đầu tiên anh thấy Bùi Tân Di trên báo là khi tới Hà Nội thăm Bùi Hoài Lương. Một chồng báo xếp ngay ngắn trên bàn trà, tờ báo giải trí nằm trên cùng có dòng tít lớn gây ngạc nhiên và không kém phần hài hước, anh lúc đó còn chưa biết đây là phong cách thường thấy của báo chí Hồng Kông, dùng từ ngữ châm chọc và giật gân để thu hút ánh mắt.
Ở góc nhỏ của trang báo có một tiêu đề nhỏ đến mức ngồi trên ghế sofa gần như không nhìn rõ, nhưng bức ảnh mờ đính kèm bên cạnh thì anh lập tức nhận ra, đó là hình ảnh một người phụ nữ cầm cúp với nụ cười dịu dàng.
Nguyễn Quyết Minh ép mình dời ánh mắt khỏi bức ảnh ấy.
Lúc tỉnh lại, anh thấy phòng khách ở biệt thự Lai Châu của mình chất đầy những tờ báo từ bên kia bờ.
Cứ như thế vài tháng, anh đã xem qua vô số bài báo cũ về Bùi Tân Di, anh cũng hiểu ra mình nguy hiểm tới mức nào. Cũng như khi nghe thấy ai đó nhắc đến “A Ngụy,” sợ đối phương nói tiếp đến “Lục Anh,” anh phải lập tức dứt điểm mọi liên quan đến quá khứ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT