Trước khi ngủ, Giang Quả Nhi đi tới trước mặt Thịnh Ngọc Châu. Cũng không biết có phải vì da mặt cô ta quá dày hay không, mà hiện tại lại thản nhiên như chưa từng xảy ra chuyện gì giữa hai người, giả bộ thân thiết mở miệng: “Ngọc Châu, cô có thể cho tôi mượn quyển sách hôm nay cô đọc không?”
Nghe Giang Quả Nhi thản nhiên mở miệng như vậy, đúng là mặt dày vô sỉ có khác, Thịnh Ngọc Châu từ chối thẳng thừng: “Cho cô mượn sao? Tôi còn phải đọc mà!”
Biểu cảm và ngữ điệu rõ ràng đang nói: Cô là cái thá gì chứ? Vì sao tôi phải cho cô mượn? Tôi còn chưa đọc xong đâu.
Hình như Giang Quả Nhi đã hiểu được ý tứ của Thịnh Ngọc Châu, cô ta hơi xấu hổ mím môi:
“Vậy… Đồng chí Thịnh Ngọc Châu, cô còn quyển sách nào khác không?”
“Cô muốn mượn à? Nhưng mà tôi chỉ có hai quyển…” Thịnh Ngọc Châu nhướng mày nhìn đối phương, ánh mắt hàm chứa ý cười, không biết nghĩ đến điều gì, mà sắc mặt trở nên vui vẻ, môi vẽ ra độ cong xinh đẹp, kiều diễm.
“Vậy có thể cho tôi mượn không?” Giang Quả Nhi nở nụ cười còn dịu dàng, thân thiện hơn trước kia, hơi hối hận vì ngày xưa thái độ của mình đối với Thịnh Ngọc Châu không được tốt, khiến bây giờ rơi vào tình trạng xấu hổ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT