Nhìn thấy anh trai mang theo một con gà không biết lấy từ đâu về, Lục Thu Hạo cực kỳ vui vẻ, chuẩn bị sẵn tinh thần đêm nay ăn một bữa ngon.
Kết quả, gà lại bị anh trai mang tới nơi này. Khi biết anh ấy định làm gà nướng mời Thịnh Ngọc Châu, cậu cũng không hỏi vì sao lại mời chị ấy, ngược lại rất vui vì sắp có thịt ăn.
“Hả?” Thịnh Ngọc Châu nghi hoặc, mờ mịt nhìn hai người, ánh mắt quan sát bọn họ từ đầu đến chân.
Một người lạnh nhạt trầm ổn, một người cười như kẻ ngốc, Thịnh Ngọc Châu dò hỏi: “Mời chị ăn gì thế? Khoai lang nướng à?”
Ngoài thứ này, Thịnh Ngọc Châu thật sự không thể nghĩ ra thứ gì khác, hay là… “Ngô nướng?”
Bởi vì vừa mới phân lương, chắc hẳn mấy thứ này đều không ít, trước đó Thịnh Ngọc Châu
cũng nướng ăn với người khác, còn cảm thấy hương vị không tồi.
Cũng được thôi, hai người trước mặt nhiệt tình như vậy, Thịnh Ngọc Châu cô sẽ nể mặt hai người… Thật ra chủ yếu là vì cơm tối nay ở khu tập thể quá khó nuốt, có thể là sốt ruột muốn mau chóng lên núi, nam thanh niên trí thức kia nấu cơm vội vội vàng vàng, gạo còn chưa kịp chín.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT