Vở kịch vẫn chưa kết thúc
“Được rồi, Quả Nhi, đừng khóc nữa.” Trần Xuân Hoa nhẹ nhàng vỗ về dỗ dành Giang Quả Nhi, chỉ là cô ta không khống chế được lực độ, vỗ mạnh đên mức lưng Giang Quả Nhi kêu bạch bạch.
Giang Quả Nhi bị vỗ sặc, ho khan hai tiếng. Sau khi lý trí quay về, biết vừa rồi mình đã mắc lỗi, Giang Quả Nhi muốn dùng nước mắt cứu vãn tình hình.
Cô ta lập tức túm lấy tay áo Trần Xuân Hoa, quay đầu, nhìn về phía thím Anh: “Thím Anh, cháu biết, thím không phải người tùy tiện bịa đặt bôi nhọ thanh danh người khác. Thím nói đi, là ai nói với thím?” Giang Quả Nhi vừa khóc, vừa chất vấn thím Anh.
Thím Anh vẫn đang ghi hận chuyện tiện nhân thanh niên trí thức Giang này dám ra tay với mình, một câu cũng không muốn nói với đối phương, lạnh lùng hừ một tiếng, ngẩng đầu quát con trai: “Đi, chúng ta về nhà!”
Nhớ tới lời trước kia Thịnh Ngọc Châu từng nói, Giang Quả Nhi mở miệng ngăn cản: “Thím Anh, thím đứng đây nói xấu cháu như vậy lại không có bất kỳ chứng cứ nào, gây tổn hại nghiêm trọng đến trong sạch của cháu, quốc gia chúng ta đã cố ý xây dựng tội phỉ báng nhằm vào hành vi này, không chỉ bị phạt tiền, còn phải ngồi tù đó!”
Bị Giang Quả Nhi uy hiếp như vậy, thím Anh nhìn về phía người xung quanh, cải quỷ gì vậy, không phải chỉ là chửi nhau thôi sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT