Thím Trần bị phản bác, vẫn không cảm thấy là vấn đề của Triệu Kiến Quốc, nếu không phải đám con gái không biết xấu hổ này lừa gạt, sao có thể sinh ra chuyện kiểu này?
Trong lòng nghĩ như vậy, nhưng thím Trần không nói thẳng ra, có điều ánh mắt lại ghét bỏ hơn vài phần.
“Thanh niên trí thức Giang nói vậy, là từ chối?” Thím Trần hỏi lại một lần cuối cùng, sắc mặt
không còn ý cười sang sảng nhiệt tình như trước đó.
Giang Quả Nhi chưa từng nghĩ tới chuyện cắm rễ ở nông thôn, hơn nữa dù Triệu Kiến Quốc tốt thế nào vẫn kém Lê Thừa Du có được không?
“Thím Trần, chuyện này không phải không có cách nào sao? Tôi với đồng chí Triệu Kiến Quốc, đúng là không thích hợp.” Giang Quả Nhi từ chối: “Mất công thím đi một chuyến rồi.”
Giang Quả Nhi vẫn là kẻ lõi đời, hiểu được nhân tình, nhưng trong tay cô ta không có gì có
thể đưa thím Trần cầm về, cho nên chỉ có thể dùng lời nói tiễn bà ấy rời đi.
Thím Trần giận thật, nhưng vẫn biết nặng nhẹ, có mấy câu dỗ dành của Giang Quả Nhi làm bậc thang, cũng thuận thế rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT