Rời khỏi nhà Triệu Mộc, Lục Dữ cố ý đi đường hẻo lánh về nhà, lúc này trời đã về khuya, không còn ai qua lại, chỉ có ánh trăng mông lung, có thể mang đến cho nhân gian một chút ánh sáng.
Lúc Lục Dữ vừa đến tìm Triệu Mộc, Triệu Mộc còn châm chọc anh một phen, nhưng cũng không sai, Thịnh Ngọc Châu là đóa hoa phú quý nhân gian cao cao tại thượng, trời sinh nên được yêu chiều, còn anh thì sao?
Chẳng qua chỉ là con cháu nhà địa chủ, là phần tử xấu, dù anh làm chuyện gì đều không
được người ta công nhận… Sao anh có thể xứng đôi?
Thịnh Ngọc Châu từng nói, người nhà cô là nhân viên nghiên cứu khoa học, nghe qua là biết rất lợi hại…
Ánh trăng chiếu rọi trong rừng, bóng người chậm rãi lướt trên đường có chút cô tịch, hơi
thở quạnh quẽ bao phủ toàn thân.
Có thể vì cảm nhận được nỗi cô đơn của chàng trai trong rừng, một cơn gió khẽ thổi qua, ập vào người Lục Dữ, càng tô đậm thêm bầu không khí tịch liêu lúc này.
……
Những nhà khác trong thôn, cho dù việc này đã được chứng minh không liên quan với Thịnh Ngọc Châu, nhưng qua đó cũng có thể chứng minh được năng lực họa thủy của cô.
Bọn họ không muốn con trai mình cưới một cô gái chuyên gây chuyện như vậy về nhà, đám
con trai chỉ cần có chút ý đồ, tất cả đều bị mẹ già dạy dỗ một phen.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT