Sau một hồi trò chuyện, uống vài chén trà, Tần Niệm Nguyệt nói chuyện rất hăng say, A Yên nghĩ nàng là cô nhi của tướng môn, cũng kiên nhẫn nghe, lại lấy mứt hoa quả mang từ kinh thành đến cho nàng nếm thử.
Tần Niệm Nguyệt tự nhiên là khen ngợi, rất thích vị biểu tẩu này.
Cuối cùng, lại ngọt ngào cười nói: “Biểu tẩu đã gả vào đây, sau này chính là người một nhà rồi. Biểu ca đối với ta đều tốt như vậy, chắc là hai ngày tân hôn yến nhĩ này, đối đãi với biểu tẩu cũng cực kỳ ân cần chu đáo, không cần người khác lo lắng. Ta cũng là sợ biểu tẩu bên cạnh không có người nói chuyện, sẽ nhớ nhà mới đến đây một chuyến. Nếu như quấy rầy, biểu tẩu đừng trách.”
“Sao lại thế, đa tạ biểu muội còn không kịp.”
“Vậy thì ta yên tâm rồi, biểu tẩu bận việc đi, không làm phiền nữa. Sau này nếu muốn tìm người nói chuyện, cứ gọi ta là được.” Tần Niệm Nguyệt nhiệt tình nói, dẫn theo hai nha hoàn cáo từ rời đi.
A Yên thấy nàng đi xa tới thăm nên tự mình đưa tiễn.
Trong hành lang Xuân Ba Uyển, dưới hành lang đều được lát bằng gạch xanh, bằng phẳng sạch sẽ. Hai người được nha hoànvaya quanh từ từ đi ra ngoài, đến một chỗ bậc thang, Tần Niệm Nguyệt bỗng nhiên “ai ya” một tiếng, thân thể lảo đảo, suýt chút nữa thì ngã, nha hoàn vội vàng đỡ lấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT