Lục Dữ kinh ngạc trước sự mẫn cảm của Thịnh Ngọc Châu, thấy anh giật mình, Thịnh Ngọc Châu lập tức ý thức được suy nghĩ của mình là đúng.
Nhìn người đàn ông trước mắt, Thịnh Ngọc Châu chất vấn: “Anh là ai? Lục Dữ nhà tôi đâu?”
Thấy cô như vậy, Lục Dữ cũng không định tiếp tục giấu giếm nữa, bởi vì anh không muốn
chơi trò chơi tình ái với người phụ nữ xa lạ: “Tôi không biết, tôi vừa tỉnh giấc đã tới nơi này
rồi.”
“Vậy anh là ai?” Thịnh Ngọc Châu lui về phía sau một bước, vẻ mặt hung dữ nhìn chằm chằm vào Lục Dữ, giống như giây tiếp theo sẽ kêu lên.
“Lục Dữ.” Lục Dữ trầm giọng, vẻ mặt lạnh nhạt, không lộ ra bất kỳ cảm xúc nào.
Lời này nói ra, Thịnh Ngọc Châu lại nheo mắt nhìn anh. Có phải cô nghe lầm rồi không? Anh
ta nói gì cơ?
“Anh là Lục Dữ? Thật sự là Lục Dữ? Là Lục Dữ nào?” Thân là người xuyên sách, cho nên Thịnh Ngọc Châu tin tưởng, trên thế giới này có lực lượng thần kỳ nào đó, nên cô dò hỏi theo bản năng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT