Buổi tối.
Cha Thịnh vẫn đang rối rắm chuyện con gái nhà mình. Ông nhìn mẹ Thịnh, hơi buồn bực: “Sao bà lại ngăn không cho tôi nói tiếp? Ngọc Châu không chịu được khổ, chẳng lẽ bà muốn nó ở bên thằng nhãi nhà quê kia sao?”
“Vì ở nông thôn bơ vơ không nơi nương tựa, Lê Thừa Du lại bắt nạt Ngọc Châu, nên con bé mới sinh ra cảm giác ỷ lại với thằng nhãi đối xử tốt với nó kia thôi. Đợi vài hôm nữa tôi giới thiệu cho Ngọc Châu mấy đứa con trai nhà bạn tôi…”
Nghe lời này của mẹ Thịnh, cha Thịnh cảm thấy bà ấy nói cũng có lý, cả hai đều không cho rằng Lục Dữ kia có thể tìm tới thủ đô.
Hiện tại con gái nhà mình đã ở thủ đô rồi, khoảng cách xa, thời gian lâu dần, chắc chắn tình cảm sẽ dần dần phai nhạt.
Không phải bọn họ cổ hủ, nhưng xưa nay cha mẹ luôn chú trọng môn đăng hộ đối, không có gia thế cũng được, nhưng ít nhất phải có nền tảng tri thức như vậy mới có đề tài chung.
“Ừ.” Cha Thịnh gật đầu, không nói thêm nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play