Sau khi gửi thư cho Lục Dữ xong, Thịnh Ngọc Châu cũng không mua thứ gì, mà đi thẳng về nhà.
Ai, có lẽ vì trước đó quá chăm chỉ, nên hiện tại cô chỉ muốn làm cá mặn nằm nhà mấy ngày, nghỉ ngơi tử tế thôi.
Có lẽ vì sợ Thịnh Ngọc Châu ở nhà một mình sẽ đói chết, bữa trưa và bữa tối cha mẹ Thịnh
đều về nhà, đương nhiên, đồ ăn đều đến từ viện nghiên cứu của bọn họ.
Thấy cha mẹ vất vả như vậy, Thịnh Ngọc Châu cũng phải ngượng ngùng: “Thật ra… Cha mẹ
không cần vất vả mang cơm trưa về cho con như vậy đâu, con có thể tự giải quyết.”
Thịnh Ngọc Châu tỏ vẻ, tuy rằng con không biết nấu ăn, nhưng con có thể đến tiệm cơm
quốc doanh!
Cha mẹ Thịnh sợ Thịnh Ngọc Châu không đủ tiền tiêu, lúc nào cũng nhét tiền cho cô giống
như cha mẹ ở thời hiện đại vì công việc không có thời gian làm bạn với con cái, cho nên hiện tại trong tay Thịnh Ngọc Châu vẫn còn không ít tiền tiêu vặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT