“Chuyện đó… Không phải chúng tôi chỉ…” Đám người kia lúng túng, cảm thấy hơi chột dạ. Lục Dữ vừa bị vợ bỏ, bọn họ còn tới trước mặt khiêu khích như vậy… Nếu đổi lại là bản thân, chắc chắn bọn họ cũng sẽ cầm gậy đuổi đánh.
Cũng giống Trần Kim Phượng nhà họ Trần, bụng mang thai, chồng lại bị đưa vào tù, người nào trong thôn không nói ra nói vào vài câu đâu? Nhưng mà mọi người chỉ nói sau lưng, không ai nói trước mặt Trần Kim Phượng.
“Như vậy cũng không được đánh con trai tao thế, nhìn xem nó đánh thằng bé đau thế nào…”
Vốn dĩ đang chột dạ, nhưng nói đến đây, bọn họ lại cảm thấy Lục Thu Hạo hơi quá đáng. Có người lớn tiếng chất vấn Lục Dữ, ý muốn Lục Dữ đứng ra giải quyết.
Lục Dữ chỉ dùng ánh mắt u ám nhìn bọn họ, đặc biệt là mấy đứa trẻ kia, cất giọng hờ hững:
“Thì sao? Không phải chân chưa gãy à?”
Thấy ánh mắt anh lướt qua chân đám trẻ, cha mẹ bọn trẻ vội vàng bảo vệ con mình, Lục Dữ này… Đúng… Đúng là đồ du côn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play