Nhà họ Trần xảy ra chuyện gì, căn bản không ai thèm để ý đến. Có lẽ thanh niên trí thức cũng đoán ra được, nhưng chuyện không liên quan đến bản thân, bọn họ không thèm để ý.
Phía bên này, sau khi về đến nhà, Lục Dữ lại ân cần hỏi han Thịnh Ngọc Châu, cho cô hưởng thụ đãi ngộ như hoàng đế. Lục Thu Hạo không quấy rỗi, cũng không ghen tị
“Chị Ngọc Châu có mệt không?” “Chị Ngọc Châu có lạnh không?”
Lục Thu Hạo không nghĩ quá sâu xa, cũng không cảm thấy Thịnh Ngọc Châu đi thi đại học sẽ ảnh hưởng gì đến cậu, chỉ biết chuyện này vô cùng quan trọng với chị Ngọc Châu, nghe anh trai nói không được quấy rầy chị ấy.
“A Hạo ngoan quá, biết quan tâm chị Ngọc Châu rồi.” Thịnh Ngọc Châu nhẹ nhàng xoa đầu Lục Thu Hạo, khen ngợi cậu ấy.
Đươc Thịnh Ngọc Châu khen, Lục Thu Hạo lại cười toét miệng, nhìn rất vui vẻ. Còn Lục Dữ lại khác, ánh mắt anh nhìn về phía Thịnh Ngọc Châu có chút âm trầm, có chút u ám, nhưng rất nhanh anh đã quay mặt đi, sắc mặt bình thản như không có chuyện gì.
Ngày hôm sau, Thịnh Ngọc Châu đã dưỡng đủ tinh thần lại ngồi lên máy kéo. Phát hiện ra Lê Thừa Du cũng đang ngồi trên ghế phụ, dáng vẻ hơi ốm yếu, cô kinh ngạc nhướng mày.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play