Trần Kim Phượng đành xin mẹ mình giúp đỡ, giọng nói nghẹn ngào mang theo sợ hãi. Nếu Lê Thừa Du thật sự một đi không trở lại, cô ấy và đứa trẻ trong bụng phải làm sao bây giờ?
Xa không nói, chỉ nói ngay nhà bên cạnh thôi, chắc chắn con cô ấy cũng trở thành con hoang như vậy…
Từ xưa đến nay, những đứa trẻ không có cha đều bị bắt nạt, không phải Trần Kim Phượng chưa từng nhìn thấy, chỉ là không để ý mà thôi.
“Vậy đừng cho nó đi thi!” Giọng mẹ Trần Kim Phượng có chút ác độc, sau đó bà ấy nhìn về phía hai cô con dâu: “Hai đứa phải canh chừng nó cẩn thận đấy, nếu không Lê Thừa Du chạy mất, cũng không tốt cho thanh danh nhà chúng ta.”
Hai cô con dâu chỉ có thể gật đầu đồng ý.
Buổi tối, đợi Lê Thừa Du về đến nhà, cửa lớn nhà họ Trần lập tức đóng chặt, cả nhà tập trung lại nhìn chằm chằm vào Lê Thừa Du, thẩm vấn: “Lê Thừa Du, cậu to gan thật đấy, dám trộm đồ trong nhà.”
“Con trộm cái gì?” Lê Thừa Du giấu xong sổ hộ khẩu và giấy báo dự thi rồi mới về nhà, tâm trạng có chút thấp thỏm cũng có chút lo lắng bất an, nhưng nhiều hơn cả là mong đợi về tương lai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play