Khi về nhà, Lục Dữ xách theo một túi đồ, có lẽ người khác cũng phát hiện ra, có điều lúc này không ai có tâm trạng quan tâm tới chuyện ấy, bởi vì hiện tại bọn họ còn chuyện quan trọng hơn phải để ý, quốc gia khôi phục thi đại học đã kích thích không ít người trong thôn.
Lục Dữ cũng không để ý đến bọn họ, ngoài Thịnh Ngọc Châu và Lục Thu Hạo ra, với Lục Dữ mà nói, tất cả đều là gió thoảng qua tai, không đáng để trong lòng.
Thịnh Ngọc Châu chờ Lục Dữ về, khi nhìn thấy anh, chính cô cũng không biết nụ cười trên mặt mình xán lạn đến mức nào.
“Lục Dữ.”
“Ừ.” Lục Dữ đưa bưu phẩm trong tay cho Thịnh Ngọc Châu, không hề tò mò cha mẹ Thịnh Ngọc Châu gửi thứ gì qua đây cho cô ấy.
“Anh vất vả rồi.” Trong thời tiết giao mùa này, Lục Dữ còn phải chạy một chuyến lên thị trấn, đúng là quá vất vả. Thịnh Ngọc Châu vô cùng dịu dàng rót nước, quạt gió cho anh.
Lục Dữ không đành lòng nhìn Thịnh Ngọc Châu vất vả như vậy, tất nhiên là nhận lấy chiếc quạt lá cọ từ tay Thịnh Ngọc Châu, tự quạt cho mình rồi: “Em cũng vất vả rồi, mệt thì nghỉ ngơi một lát đi, đừng cố gắng quá lại ảnh hưởng đến sức khỏe, biết chưa?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT