“Được rồi, em đừng để ý đến chuyện này, mau ăn cơm đi, không lát nữa chị ăn hết thịt đấy.” Thịnh Ngọc Châu không giận chó đánh mèo lên người Lục Thu Hạo, mà quay sang trêu cậu.
Sợ thịt sẽ bị Thịnh Ngọc Châu thật sự ăn hết, Lục Thu Hạo lập tức ngậm miệng không dám hỏi thêm nữa. Từ trước đến nay anh trai chưa bao giờ tranh giành đồ ăn với cậu, nhưng Thịnh Ngọc Châu thì khác.
Lần nào chị Ngọc Châu cũng ăn rất nhanh, đặc biệt là khi ăn thịt, nên nói thế nào nhỉ? Là trên chiến trường không nể tình cha con, bàn ăn cũng giống như chiến trường!
Mau ăn cơm thôi!
……
Hôm tất niên ông trời rất biết chiều lòng người cho thời tiết sáng sủa, còn có tuyết rơi, khung cảnh bốn phía xung quanh đều là màu trắng xóa, sáng sớm ngủ dậy còn phải cào tuyết.
Khi Thịnh Ngọc Châu thức giấc, đã trông thấy hai anh em nhà Lục Dữ đang vui vẻ cào tuyết bên ngoài rồi, cô cũng hưng phấn chạy tới giúp đỡ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT