Lúc này, trong khu tập thể thanh niên trí thức ở thôn Minh Hà xa xôi.
Lê Thừa Du luôn có cảm giác bất an, sống lưng lạnh lẽo, anh ta tưởng thời tiết đã chuyển lạnh, bản thân không mặc đủ quần áo, nên lấy thêm vài món đồ ra quấn chặt lấy người mình.
Anh ta không tin mấy lời trước đó Thịnh Ngọc Châu nói, còn cố ý gửi thư về nhà, có điều, không biết khi nào người nhà mới hồi âm.
Mấy hôm nữa là ngày nghỉ trong tháng rồi, anh ta phải lên thị trấn một chuyến mới được. Anh ta ở nông thôn chịu khổ như vậy, phải bảo cha mẹ gửi thêm chút đồ qua đây…
Khi thanh niên trí thức chuẩn bị ăn cơm rồi, mới phát hiện ra La Linh với Giang Quả Nhi vẫn chưa về, có người quay sang hỏi Lê Thừa Du: “Thanh niên trí thức Lê, sao thanh niên trí thức Giang vẫn chưa về thế?”
“Thanh niên trí thức Giang đã về hay chưa sao tôi biết được? Không phải cô ấy đi đào kênh rạch với các cậu sao? Hỏi tôi làm gì?” Mặt Lê Thừa Du lộ vẻ ghét bỏ, chuyện kiểu này hỏi anh ta làm gì? Bọn họ không biết sao?
“Tôi thấy hai người đang yêu nhau, tưởng cô ấy đi đâu sẽ nói với cậu một tiếng nên mới hỏi cậu. Ai ngờ ngay cả bạn gái mình đi đâu cậu cũng không biết.” Người vừa hỏi kia nghe thấy câu trả lời âm dương quái khí của Lê Thừa Du, cũng trào phúng lại một câu, còn hừ một tiếng khinh bỉ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT