Mưa to suốt một buổi chiều, tới buổi tối, mới chậm rãi ngừng lại.
Thịnh Ngọc Châu nhìn quần áo vẫn chưa giặt của mình trong chậu, trầm mặc vài giây. Vì trời mưa cô đã quên mất chuyện này, thôi để lát nữa tắm rồi, sẽ cầm quần áo đi gặt cả thể.
Vốn dĩ Thịnh Ngọc Châu định bê chậu đến bờ sông giặt, lại bị Lục Dữ ngăn cản: “Trời vừa
mưa xong, khả năng nước sẽ dâng cao, tôi đi gánh nước về cho em.”
Lục Dữ sợ trời tối rồi, Thịnh Ngọc Châu ra ngoài có thể sẽ gặp nguy hiểm, đặc biệt là bờ sông, buổi chiều vừa mới mưa to sợ là hiện tại cũng có không ít người đi tới nơi đó giặt đồ.
Thịnh Ngọc Châu hay xấu hổ, sợ người khác trêu đùa, Thịnh Ngọc Châu sẽ cảm thấy ngượng ngùng.
Trong lòng dâng lên rất nhiều suy nghĩ, nhưng khi nói ra khỏi miệng, Lục Dữ lại vô cùng kiệm lời, sau đó anh mau chóng xách thùng nước ra ngoài.
Thịnh Ngọc Châu nhìn theo bóng dáng rời đi của Lục Dữ một lúc lâu, vẫn chưa hoàn hồn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT