Bởi vì Lục Dữ tương đối cao, Thịnh Ngọc Châu đứng trước mặt Lục Dữ phải nhón mũi chân mới với tới. khi cô đội mũ lên cho Lục Dữ, một tay khác cũng đã đặt trên vai Lục Dữ.
Bị Thịnh Ngọc Châu chạm vào một cái, cả người Lục Dữ lập tức như bị điện giật, vội vàng cầm lấy mũ đội đầu trong tay Thịnh Ngọc Châu, yết hầu thốt ra câu hỏi khô cằn: “Em… Sao em lại tới đây?”
Thịnh Ngọc Châu không phát hiện ra sắc mặt khác thường của Lục Dữ, ánh mắt sáng ngời nhìn thẳng vào mặt anh: “Đương nhiên là tới đưa mũ cho anh rồi. Trời đang mưa, sao anh không chạy tới gốc ấy… Khụ khụ, sao anh không về nhà sớm chút?”
Thịnh Ngọc Châu ngượng ngùng nhìn quần áo ướt sũng trên người Lục Dữ, tuy rằng ngày thường anh không tập thể dục, nhưng khả năng làm việc chăm chỉ cũng có tác dụng tương tự nhỉ?
Thịnh Ngọc Châu không rõ lắm, nhưng ánh mắt lại sáng lập lòe. Sau đó cô lại dặn dò Lục Dữ, trời mưa đừng bao giờ trú mưa dưới tán cây đại thụ, bởi vì không an toàn.
Khi Thịnh Ngọc Châu lải nhải dặn dò, Lục Dữ không dám nhìn thẳng vào Thịnh Ngọc Châu, sợ bản thân lại làm ra chuyện xấu hổ.
“Đi thôi, chúng ta về nhà nào, A Hạo vẫn đang ở nhà chờ chúng ta đó.” Thấy Lục Dữ không dám nhìn thẳng vào người mình, dường như Thịnh Ngọc Châu nhớ tới điều gì đó, đột nhiên cô khẽ cười một tiếng, nụ cười xinh đẹp động lòng người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play