Thịnh Ngọc Châu đã dọn đến nhà Lục Dữ một ngày, tuy rằng đêm đó không có ai nhìn thấy, nhưng hôm Thịnh Ngọc Châu với Lục Dữ đi tìm trưởng thôn, người nhà trưởng thôn cũng có mặt.
Hơn nữa người bên phía khu tập thể thanh niên trí thức cũng biết, truyền qua truyền lại, rất nhanh, những người khác cũng biết.
Tuy rằng biết Thịnh Ngọc Châu với Lục Dữ đang tìm hiểu nhau, tương lai khả năng sẽ kết hôn, nhưng khi nhìn thấy Lục Dữ trên đường đi làm tan làm, đám thanh niên trong thôn vẫn không nhịn được lộ ra vẻ mặt ghen ghét: “Lục Dữ, không ngờ cậu giỏi như vậy đấy.”
“Đúng là không ngờ thật, vậy mà Thịnh Ngọc Châu lại chịu kết hôn với cậu, dính phải vận cứt chó à?”
“Hừ, thì tính sao, người như cậu, chỉ sợ thanh niên trí thức Thịnh người ta chỉ chơi qua đường thôi.”
Một đám người giở giọng âm dương quái khí châm chọc trước mặt Lục Dữ, nhưng những lời này, không biết là đang chọc vào nỗi đau của Lục Dữ, hay đang châm chọc chính bản thân mình.
Tóm lại, đối với những thằng nhóc kia dù là đi ngang qua hay cố ý đến trước mặt anh nói những lời này, đều bị Lục Dữ liệt kê vào loại thất bại không cam lòng, sao có thể để ý.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play