“Lục Dữ, thật ra vào cửa đều là khách, anh là chủ nhà sao tôi có thể cướp phòng của anh?” Thịnh Ngọc Châu mở miệng nói, cô mong Lục Dữ được ở trong căn phòng tốt nhất, đừng giống như cô đến cướp nhà anh vậy.
“Em ở nơi này thích hợp hơn.” Lục Dữ không biết nói lời ngon tiếng ngọt dỗ dành Thịnh Ngọc Châu, anh đã quen trầm mặc ít lời, đã quen yên lặng phụng hiến, cuối cùng chỉ thốt ra được một câu khô cằn như vậy.
Thật ra trong lòng anh muốn nói, em xứng đáng có được những thứ tốt đẹp nhất.

Đương nhiên, phòng Lục Thu Hạo đối diện cũng không tệ, nhưng sao Lục Dữ nỡ bắt em trai dọn ra khỏi phòng, cậu ấy đã ở phòng đó từ nhỏ tới lớn rồi.
Hơn nữa, anh cũng không muốn Thịnh Ngọc Châu ở phòng của người đàn ông khác. Trong nhà bọn họ, ngoài phòng của hai người ra, những phòng khác đều lâu năm rồi chưa tu sửa, không có hơi người, nhìn qua tương đối rách nát.
“Lục Dữ, cảm ơn anh……” Hai mắt Thịnh Ngọc Châu tràn đầy cảm kích, ánh mắt long lanh xinh đẹp khiến người ta đắm chìm trong đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play