Thấy Lý Yến buông tủ sắt xuống còn lắc lắc tay, lòng bàn tay hằn vết đỏ, giống như sắp không chịu nổi, Thịnh Ngọc Châu vội vàng nói: “Đặt xuống đây là được rồi.”
Sau khi suy nghĩ một lát, cô lại móc ra một miếng thịt khô từ trong túi mình, đưa cho Lý Yến: “Lý Yến, cảm ơn cô đã chiếu cố tôi trong khoảng thời gian này.”
Không quan tâm Lý Yến xuất phát từ nguyên nhân gì, Thịnh Ngọc Châu đều không thích nợ nhân tình của người khác.
Lý Yến không cảm thấy bất ngờ, trước đây khi cô ta làm việc giúp Thịnh Ngọc Châu, Thịnh Ngọc Châu cũng cho kẹo, khiến cô ta vui vẻ sung sướng mấy ngày.
Bây giờ, khi thấy một miếng thịt khô đưa tới trước mặt mình, Lý Yến rất thèm, tay vân vê góc áo: “Hì hì, sao lại không biết xấu hổ như thế.”
Nhưng mà, khi tiếng hì hì vang lên, tay Lý Yến đã với qua nhận lấy miếng thịt khô kia rồi. Cô ta không so được với Thịnh Ngọc Châu, ăn thịt đã là chuyện từ hai tháng trước rồi, từ lần bán tóc mua bánh bao thịt đó.
Thấy Lý Yến đã nhận thịt khô, trên mặt Thịnh Ngọc Châu nở nụ cười nhạt: “Đây là quà cảm ơn của tôi, nhất định phải nhận…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play