Đi được một lát, Lục Dữ đã xua tan sắc đỏ trên mặt, định đi tìm người hỏi thăm giúp lời đồn đãi vớ vẩn trong thôn, bởi vì Lục Dữ tự biết quan hệ giữa mình và người trong thôn không được tốt lắm.
Cho nên, Lục Dữ nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng vẫn túm lấy Triệu Mộc. Triệu Mộc cảm thấy bản thân quá thảm, vẫn chưa kịp đi tìm Giang Quả Nhi tính sổ đã bị Lục Dữ bắt lại.
Ban đầu Triệu Mộc còn tưởng rằng Lục Dữ lại muốn đánh mình một trận, anh ta khóc lóc uy hiếp: “Tôi… Tôi cảnh cáo cậu, nếu… Nếu cậu lại đánh tôi, tôi… tôi sẽ đi mách trưởng thôn.”
Thời buổi này, người bình thường đều không có thói quen đi tìm cảnh sát, chuyện gì trong thôn cũng tự giải quyết với nhau, trưởng thôn lớn nhất.
A, đương nhiên, bây giờ lãnh đạo cấp trên không gọi là thôn trưởng nữa, hình như chuyển thành đại đội trưởng rồi, nhưng mà người trong thôn vẫn quen gọi như cũ.
Nhìn dáng vẻ nhát như cáy của Triệu Mộc, Lục Dữ lạnh lùng, nói: “Anh đi hỏi thăm chút, gần đây trong thôn đang đồn đãi chuyện gì, làm tốt sau này sẽ không đánh anh nữa.”
Nếu ở đời sau, chắc chắn với hành vi ác bá này, Lục Dữ đã bị cảnh sát bắt về dạy dỗ rồi. Triệu Mộc như nhận được thánh chỉ, vội vàng hỏi lại: “Thật sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play