Dưới sự ám chỉ của Thịnh Ngọc Châu, các thím các bác gái chung quanh đều chuyển tầm mắt về phía bà thím đang ngã trên mặt đất kia, ánh mắt khác thường khiến bà ta bi phẫn muốn chết, trong lòng có cả ý nghĩ xông lên liều mạng với Thịnh Ngọc Châu.
“Thím đừng nóng giận, cháu chỉ thuận miệng nói vậy thôi, thím xem thím kìa, cháu chỉ thuận miệng nói ra thím đã tức giận như vậy rồi, chắc chắn là giận cháu bôi nhọ thím đúng không?” Thịnh Ngọc Châu nhanh chóng đổi giọng, uyển chuyển nói với bà thím kia, đồng thời còn cúi người đỡ bà ta dậy.
Trong lòng Thịnh Ngọc Châu rất kinh ngạc, vừa rồi cô chỉ muốn bà thím này cũng nếm thử cảm giác bị người ta bôi nhọ là thế nào mà thôi, nhưng nhìn biểu hiện của bà ta, Thịnh Ngọc Châu lập tức sinh ra một ý tưởng đáng sợ.
Không phải là…
Dù trong lòng khiếp sợ thế nào, Thịnh Ngọc Châu vẫn không để lộ ra ngoài, vẫn mang vẻ mặt vô cùng ngây ngô lương thiện.
“Với phụ nữ chúng ta mà nói, trong sạch quan trọng biết mấy, có phải không thím? Vừa rồi nghe thấy người khác bôi nhọ thím, thím vô cùng tức giận đúng không? Vậy thì đừng bôi nhọ trong sạch của người khác, cháu có cái tật xấu, một khi tức giận không chịu nổi, đầu óc hay choáng váng, sẽ nói bừa…”
Thịnh Ngọc Châu nhìn đám người cất giọng chậm chạm, nhưng thấm thía, khiến người nghe cảm thấy rất đáng yêu, cũng biết Thịnh Ngọc Châu đang có ý xin lỗi và biện giải cho mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play