Trong lúc Thịnh Ngọc Châu với Lục Thu Hạo cùng nhau nhóm lửa nấu cơm, Lục Dữ đã mang theo thùng gánh nước ra ngoài.
Đồng thời, anh còn muốn đi xem người sáng nay bắt nạt Thịnh Ngọc Châu. Hừ! Rất kiêu ngạo đúng không?
Lục Dữ xách thùng nước ra cửa, nhưng mà không vội vàng đi gây sự với Lê Thừa Du, chủ yếu vì phát hiện ra Lê Thừa Du đang đi cùng thanh niên trí thức khác, anh còn có chuyện phải làm, sợ không kịp.
Một ánh mắt từ trong bóng tối âm u nhìn người đàn ông có vẻ ngoài ôn hòa nhã nhặn ngoài kia, con ngươi lộ ra vẻ âm độc và lệ khí.
Phía bên kia, trên đường quay về khu tập thể, không hiểu sao Lê Thừa Du luôn có cảm giác sau gáy lạnh toát. Tay vô thức sờ ra sau lưng, đầy mồ hôi, lúc này thời tiết vẫn còn nóng, chẳng lẽ anh ta bị cảm nắng rồi?
Không đúng, cái nắng mùa hè còn không khiến mình cảm nắng, có lẽ là ảo giác của mình thôi.
Sau khi gánh nước quay về, nhìn thấy Lục Thu Hạo với Thịnh Ngọc Châu đang trò chuyện vui vẻ trước cửa nhà bếp, tuy không nói gì, nhưng có thể nhìn rađược tâm trạng của Lục Dữ rất tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT