“Lục Dữ, tôi còn tưởng rằng anh đã xảy ra chuyện, vội vàng chạy qua đây tìm anh, sao anh lại lạnh lùng như vậy?” Thịnh Ngọc Châu ấm ức nhìn Lục Dữ, cảm thấy mình bị ghét bỏ.
Ở thời không này, Thịnh Ngọc Châu không quen ai có thể tin tưởng, một người bạn tri kỷ cũng không, có tâm sự muốn nói nhưng nói với đám người Lý Yến, Triệu Điệp Hoa lại không thích hợp.
Trước đó, cô đã lộ ra tính nết chân thật của mình trước mặt Lục Dữ, còn ỷ vào Lục Dữ không hề bất mãn trước hành vi của mình, nghiêm túc lắng nghe luôn luôn thấu hiểu, cũng không nói lung tung với người ngoài, dần dần, quan hê trở nên thân cận hơn nhiều.
Nghe Thịnh Ngọc Châu nói lời này, Lục Dữ cảm thấy ấm lòng, biết Thịnh Ngọc Châu đang quan tâm mình: “Tôi không sao…”
Chỉ là… Không có mặt mũi nào tới gặp em.
Thịnh Ngọc Châu không biết trong đầu Lục Dữ đang nghĩ gì, cũng không biết trong khoảng thời gian này Lục Dữ đã trải qua điều gì, lại trừng mắt lườm Lục Dữ một cái, cất giọng càn quấy: “Hừ! Vừa rồi còn nói anh có việc, sao bây giờ không có việc gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play