“Ngọc Châu, cẩn thận chút! Chú ý an toàn.” Đến trước cửa Cung Tiêu Xã, Lý Yến nghiêm túc dặn dò Thịnh Ngọc Châu, vốn dĩ cô ta định giúp Thịnh Ngọc Châu, đáng tiếc đồ Thịnh Ngọc Châu muốn mua không thích hợp nhờ người mua giúp.
Thịnh Ngọc Châu:……
Đừng nói như cô sắp đi đánh giặc có được không? Cô chỉ muốn vào Cung Tiêu Xã mua đồ thôi, cũng không thấy đông người lắm… Khụ khụ, là không đến mức người chen không lọt nhỉ?
“Mua vải qua bên kia, có điều đồ cô muốn mua… Khụ khụ, cái thứ kia, chắc là cũng có.” Lý Yến chỉ vào con đường bên trái, tuy rằng hiện tại đa số mọi người đều mua vải về tự may, nhưng vẫn có quần áo bán sẵn.
Thịnh Ngọc Châu gật đầu, có điều sau đó Thịnh Ngọc Châu lại nghĩ, lát nữa mua quần áo nội y về vẫn phải chen vào bên này, thà bây giờ đi mua đồ dùng khác trước đã, sau đó đợi bên kia bớt chen chúc lại qua mua sau.

“Tôi nói rồi, Thúy Hoa trong thôn may quần áo khá đẹp, mua vải dệt mình thích về, không tốt hơn sao?” Lý Yến không hiểu nổi ý nghĩ của Thịnh Ngọc Châu, mua vải rẻ hơn mua quần áo may sẵn nhiều, sao Thịnh Ngọc Châu lại lãng phí như vậy?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play