“Mọi người hiểu lầm rồi, lúc ấy vì thanh niên trí thức Lê……” Thịnh Ngọc Châu muốn giải thích, Giang Quả Nhi lại đi qua, thấy mọi người nhiệt tình như vậy, không nhịn được vui mừng thay cho Thịnh Ngọc Châu.
“Ngọc Châu, mọi người đều là người trong thôn, nhiệt tình còn lương thiện, chắc chắn sẽ mừng vì chuyện của cô, cần gì phải che che giấu giấu như thế?” Giọng nói dịu dàng của Giang Quả Nhi từ phía sau truyền tới, nhưng âm thanh không nhỏ, như sợ thôn dân không nghe thấy.
Nghe Giang Quả Nhi nói, Thịnh Ngọc Châu lập tức hiểu ra, xem như đã biết vì sao người trong thôn đều hiểu lầm, chỉ qua một đêm đã truyền khắp thôn rồi.
Hóa ra là vì Giang Quả Nhi!
Sau khi nói xong, Giang Quả Nhi còn kéo Lê Thừa Du cách đó không xa lại: “Lúc ấy thanh niên trí thức Lê ở bên cạnh cũng nghe rõ ràng, thanh niên trí thức Lê, anh nói xem có phải không?”
Lúc bị Giang Quả Nhi kéo đến, sắc mặt Lê Thừa Du còn không vui lắm, đặc biết nhớ tới mấy lời Thịnh Ngọc Châu nói tối qua, rõ ràng là chọc thẳng vào nỗi đau của Lê Thừa Du mà, không biết lúc này anh ta đang oán hận Thịnh Ngọc Châu đến mức nào đâu.
Khi nghe thấy Giang Quả Nhi hỏi, Lê Thừa Du đang oán hận gật đầu quyết đoán: “Còn không phải sao, hôm qua thanh niên trí thức Thịnh còn vô cùng đắc ý nói với tôi, đồng chí Lục Dữ có bao nhiêu ưu điểm, sao bây giờ lại không thừa nhận thế?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT