Thấy cô ăn xong, mợ cô nhiệt tình múc nửa bát sủi cảo muốn đổ vào bát của cô, nhung cô đã nhanh chóng đặt bát sang một bên.
“Mợ ơi, cháu no thật rồi. Đưa cho Tiểu Phóng đi, để nó ăn nhiều hơn. Nó đang trong tuổi lớn rồi.”
“Thằng bé béo quá rồi, không cần ăn cũng có thể sống sót mấy ngày. Nhưng cháu đấy, cháu gầy quá, ăn nhiều một chút đi, có phải cháu chê nhân mợ làm không ngon không?” Vương Mẫn Chi dù sao cũng muốn, đưa cho cô một nửa bát sủi cảo.
Ôn Nhiên vội vàng nói: “Ngon quá, ngon quá! Còn ngon hơn cả mẹ cháu làm. Nếu không no thì cháu đã ăn thêm hai bát nữa.”
“Chị dâu, nếu chị đổ vào bát của em, em có thể ăn thêm một bát nữa.” Lục Mỹ Cầm chìa bát ra: “Quả nhiên ngon hơn đồ em làm nhiều.”
Bà cảm thấy mình có thể ăn thêm hai bát nữa, tâm trạng vui vẻ ăn gì cũng thấy rất ngon.
Vương Mẫn Chi xoay người đổ vào bát của bà: “Nhiên Nhiên, thế này không được rồi, cháu ăn ít quá! Nếu có gió thổi, chắc cháu cũng sẽ bay đi mất.”
“Không hề khoa trương như mợ nói đâu!” Ôn Nhiên cúi đầu nhìn thân thể mình, bộ phận nên lớn thì lớn, ngay cả vòng eo cũng thon gọn hơn, khung hình cũng nhỏ hơn, lại có rất nhiều thịt trên cơ thể!
Lục Phóng gắp thức ăn vào miệng nói: “Eo của chị Nhiên Nhiên còn không dày bằng bắp đùi của con!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT