Những âm thanh đổ vỡ , những lời chửi mắng thậm tệ thật khó lọt vào tai
Giữa màn đêm u tối , một cô bé cũng chỉ tròn 15 tuổi , ôm chặt cuốn sổ vào lòng ngực thầm khóc
Cô rất muốn khóc lớn , muốn được ai đó an ủi , muốn nhận được lời động viên..
Dường như có ai thấu , có ai hiểu , có ai nghe được tiếng lời. Một người phụ nữ chỉ tầm độ tuổi trung niên bước vào , vẻ mặt vô cùng giận dữ
Ngước mặt lên , những giọt nước mắt không kìm được mà chảy lăn trên má , tưởng rằng sẽ được an ủi.. Nhưng không cô đã lầm
Không chỉ nhìn thấy cô khóc , chẳng xuôi giận được một chút , ngược lại càng khiến người phụ nữ ấy tức giận thêm , lập tức xé nát cuốn sổ ấy trước mặt cô
Đau lòng , nghẹn đến cả cổ họng chẳng thốt được một lời , chỉ trơ mắt ra mà nhìn cuốn sổ mình cất công ngày tháng viết , hôm nay chỉ còn lại những mảnh giấy vụn
Mỗi ngày đều phải nghe chửi , bị đánh , bị so sánh ,.. khiến cô không thể nghĩ quẩn được
Nói xong , người đó cũng ra ngoài , mặc đi cảm xúc cô đã chịu nhiều khía cạnh , áo lực , mệt mỏi với gia đình như thế nào
Chẳng muốn sống trong cái nhà này , thật sự là chịu hết nổi .. cái nhà này thật sự là .. Địa Ngục Phàm Trần
Đã nghĩ tới bước đường cùng , cô lấy ra một lọ thuốc mà mình đã chuẩn bị , uống hết chúng. Rồi nằm cạnh những mảnh giấy , nhắm mắt ngủ một giấc thật sâu và mong muốn sẽ không bao giờ tỉnh dậy nữa
Muốn được sống trong thế giới mà mình mong muốn , nơi đó chẳng có áp lực từ gia đình , mọi người luôn yêu thương và hòa đồng , chỉ có cùng nhau mới đi được tới vinh quang
Một thế giới kỳ ảo và huyền bí , những nhiệm vụ khó khăn nhưng luôn có tinh thần đồng đội ,.. Có rất nhiều điều cô muốn có trong thế giới của mình
Nhưng .. lại nhận ra , ham cầu quá chẳng được như mong đợi.. Chỉ mong sau giấc ngủ này sẽ đưa cô vào thế giới kia , chỉ một phần thôi cũng được
Trong giấc mơ , mơ hồn ấy lại nhìn thấy những mảnh giấy vụn bay lên một cách nhẹ nhàng , gộp lại tạo thành những trang sách còn nguyên như là được dán lại bằng một phép màu vô cùng huyền bí
Rất nhanh đã thành một cuốn sổ vẫn còn nét mực rất rõ ràng. Không thể không tin vào mắt , đưa tay chạm nhẹ vào bìa sổ ấy , lập tức bị hút vào bên trong
Đến khi cô tỉnh lại , thì nhìn thấy mình đang nằm trong một giang phòng , xung quanh chẳng có gì nhiều chỉ có một bàn , một ghế , một chiếc giường nhỏ , trông nó chật chội và có chút nóng nực
Từ từ ngồi dậy , xoa xoa huyệt thái dương , lòng thắc mắc không biết đây là đâu
Thì từ bên ngoài một gã đàn ông to con trên mặt còn có một vết sẹo khá lớn ngay bên má trái , mở cửa bước vào đột ngột khiến cô hoảng hốt , không nhịn được mà thốt
“ Má !”
Gã nhìn khuôn mặt hoảng hốt và đầy lo lắng đó , thầm nghĩ cô đang nghĩ xấu về gã , nên cũng lên tiếng giải oan
“ Ta chỉ là thấy nhóc ngất ở ngoài phố , nên đem nhóc về chăm sóc , chẳng làm gì nhóc cả.”
Gã đi lại chỗ cô , trên tay còn cầm một chém cháo nóng trên tay , đặt lên bàn :"Biết nhóc đó , nên ăn chút gì đi."
Có thể nói là quá tâm lí đi , viết người ta đói nấu cháo cho ăn , nhưng có chắc nó không có thuốc gì không? Cô nhìn gã nhưng cũng không quá nghi ngờ là mấy , chỉ là tỏ ra vẻ ngây thơ trông trông mà nhìn gã
Sở dĩ mình ngất đi , tỉnh dậy ở một nơi xa lạ , lại còn ở với một tên đàn ông có sẹo lớn ngay mặt , ai mà không sợ và ai dám nói người đó không có ý đồ gì xấu với mình chứ?
Trong tình huống này , phải tỏ ra ngây thơ , chứ mà đa nghi , chắc bị gã úp sọt lúc nào không hay