Liễu Ứng Cừ về đến nhà, nhìn thấy Liễu Vân Hoa đang phơi thuốc ngoài sân. Khuôn mặt Liễu Vân Hoa hơi đỏ, ngồi xổm trên mặt đất cũng không biết đang suy nghĩ cái gì.
"Đại ca, trời nắng quá, để đệ giúp huynh phơi thuốc." Liễu Ứng Cừ cúi xuống giúp Liễu Vân Hoa.
Liễu Vân Hoa lúc này mới bừng tỉnh, chàng ta cười cười: "Cũng sắp phơi xong rồi, đệ mau vào chỗ râm đi."
Liễu Vân Hoa xách giỏ tre lên, Liễu Ứng Cừ nhanh mắt thấy trong giỏ có một mảnh khăn lụa dính máu. Khăn lụa của Liễu Vân Hoa đều do chàng ta tự làm, từng đường kim mũi chỉ đều rất tinh tế, nơi góc phải luôn thêu một đóa sen nhỏ, thanh nhã và quý phái, lay động nhẹ nhàng.
Liễu Ứng Cừ nhìn vành tai phiếm hồng của Liễu Vân Hoa nhưng không nói gì.
Khi hai người bước đi trên hành lang, Liễu Ứng Cừ hỏi: "Đại ca, huynh có bị thương khi hái thuốc không?"
"...Không có." Liễu Vân Hoa có chút căng thẳng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT