Sương tuyết mỏng manh phủ lên mái ngói xám xịt của Viện mồ côi Nam Sơn, ngày 22 tháng 11.
Bầu trời chỉ vừa mới hửng sáng, cậu thiếu niên Tống Kỳ Sâm nằm trên chiếc giường tầng trên đã đột nhiên mở mắt. Đôi mắt ấy, dù trong bóng tối mờ ảo của căn phòng, vẫn sáng trong veo đến lạ thường.
Anh quay đầu, nhìn xuyên qua ánh sáng lờ mờ len lỏi qua khe hở của tấm rèm cửa sổ, thấy kim đồng hồ treo tường đã chỉ năm giờ rưỡi. Tống Kỳ Sâm nhẹ nhàng bước xuống giường, đôi chân trần chạm lên nền nhà lạnh lẽo.
Anh múc nước lạnh ngoài trời rửa mặt, đôi tay và khuôn mặt nhỏ nhắn vì thế mà đỏ ửng lên vì lạnh. Sau đó, Tống Kỳ Sâm bước vào nhà kho, lấy chiếc bao tải dứa, khoác lên mình chiếc áo khoác cũ sờn do những tấm lòng hảo tâm quyên tặng, đeo bên mình chiếc bình nước cũ màu xanh quân đội.
Bước chân cậu thiếu niên dẫm lên lớp sương trắng mỏng manh đọng trên cỏ, lặng lẽ rời khỏi viện mồ côi mà không ngoảnh đầu lại.
Mấy hôm nay, Tống Kỳ Sâm tìm được một địa điểm lý tưởng để nhặt ve chai. Hai ngày hôm trước và hôm qua, anh đã kiếm được tổng cộng một trăm hai mươi đồng, nhanh hơn nhiều so với việc xâu chuỗi hạt.
Chỉ cần kiếm thêm được chút tiền nữa, mẹ Viện trưởng sẽ đỡ vất vả hơn. Thêm một thời gian ngắn nữa là đến ngày Đông chí, biết chừng các em nhỏ trong viện mồ côi đều được ăn một bát bánh trôi nước nóng hổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT