Tỉnh dậy một cách tự nhiên. Mở mắt nhìn trần nhà theo phong cách hiện đại tối giản phía trên, Khương Miên vươn vai một cái. 
Chiếc chăn đắp trên người cô thơm tho, không cần ngửi kỹ cũng cảm nhận được mùi hương thoang thoảng của nước giặt, hòa quyện với mùi nắng ấm áp, len lỏi vào khoang mũi. Điều này khiến trong lòng Khương Miên dâng lên một cảm giác hạnh phúc khó tả.
Vươn vai thêm lần nữa, Khương Miên ngáp dài, quay đầu sang. Liền nhìn thấy trên tủ đầu giường không phải ảnh của Tống Kỳ Sâm thì còn là của ai? 
Tống Kỳ Sâm trong ảnh trông chỉ mới mười sáu, mười bảy tuổi, mang đôi dép nhựa màu nâu cũ kỹ, trên đó thậm chí còn có dấu vết hàn màu đen… Chiếc quần jean bạc màu, chắc hẳn đã được giặt rất nhiều lần. 
Áo sơ mi trắng hơi ngả vàng, trong túi áo bên phải còn cài một cây bút máy theo kiểu cũ. Làn da ngăm đen hơn bây giờ vài tông, mái tóc húi cua gọn gàng, vẻ mặt nghiêm nghị.
Tống Kỳ Sâm với bộ dạng quê mùa này trông như vừa xuyên không từ những năm 80 thiếu thốn vật chất. Nếu không nhờ khuôn mặt điển trai, thì không biết sẽ tệ đến mức nào. 
Tống Kỳ Sâm như vậy khiến Khương Miên không khỏi tò mò về quá khứ của anh. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play