Vừa nghe thấy có đồ ăn, Khương Miên lập tức đứng thẳng dậy, mắt sáng rực như tia laser.
Hoàn toàn không quan tâm đến Địch Phi Dương vẫn đang rên rỉ dưới chân, Khương Miên reo lên một tiếng, bước lên hai bước, kéo tay áo Tống Kỳ Sâm đi ra ngoài.
Hai phút sau.
Khương Miên phấn khích chỉ vào cửa hàng náo nhiệt trước mặt.
“Vậy tôi muốn ăn cái này!” Sau mạt thế, cô thật sự đã rất lâu rất lâu rồi không được ăn món này, thật nhớ nhung.
Tống Kỳ Sâm ngẩng đầu nhìn bốn chữ vàng lấp lánh phía trên - Quán ăn huyện Sa.
Không nhịn được thở phào nhẹ nhõm trong lòng.
May quá may quá...
Cái quỷ gì!!!

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play