Chương 143
Mặt trời lặn dần về tây, ráng chiều dần ngả.
Hành lang bệnh viện đã sáng đèn, không khác gì ban ngày.
Một chút lạnh lẽo xuyên qua khung cửa sổ hé mở, lan vào từng tấc không khí trong phòng, đầu ngón tay Úc Chỉ đặt nơi khung cửa sổ khẽ run lên.
Nghe tiếng Trì Triều Mộ xin xỏ y tá ở bên ngoài, đầu óc đau đớn vì bệnh tình dường như cũng đỡ hơn một chút, đôi môi tái nhợt nhiễm chút huyết sắc khẽ cong lên, dưới ánh chiều tà lại có vẻ mông lung động lòng người.
"Chị y tá ơi, tôi xin vài phút thôi, thật đấy, tôi đảm bảo xong việc là rời đi liền mà!" Trì Triều Mộ đau khổ cầu xin. Anh thấy hôm nay mình xui không để đâu cho hết, lúc trưa sau khi rời đi đã phải đi bộ rất lâu mới ra được khỏi viện, đi tìm ở khu vực xung quanh thì chỉ có một hàng bán hoa mà lại không bán tử đinh hương. Đến lúc anh chuẩn bị xong đồ rồi, quay về khu nội trú thì lại bị y tá cản lại, cuối cùng bỏ lỡ thời gian thăm bệnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT