Trần Tưởng ghét nhất là nghe họ nhắc lại những chuyện cũ rích đó, nhất là có liên quan đến người mẹ điên điên khùng khùng của anh ta.
Tuy vậy, đây lại là một cách hay để dẫn dắt câu chuyện.
Anh ta tỏ vẻ như một đứa con hiếu thảo sắp rơi nước mắt, cúi đầu che mặt, cũng thở dài một hơi đầy tiếc nuối:
"Haiz, đáng tiếc là mẹ cháu đã mất tích từ mười năm trước, bây giờ… cũng chẳng thể chứng kiến cháu lập gia đình."
Chú Chu không biết nói gì để an ủi anh ta nên đành vỗ vai anh ta.
"À đúng rồi, chú Chu."
Trần Tưởng ngẩng đầu, lau đi giọt nước mắt không tồn tại nơi khóe mắt, giả vờ vô tình nhắc đến: "Em trai cháu đâu ạ? Đã ngủ rồi sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play