Editor: Moonliz
Không lâu trước đó, để tránh chiếc xe bất ngờ lao tới, Cố Hành đã giơ tay che chắn cho Sở Tương, tay anh va vào tường nên trầy da, thậm chí còn bị rớm máu.
Cố Hành không thấy vết thương nhỏ này có gì nghiêm trọng. Loại trầy da này chỉ vài ngày là lành lại thôi.
Giống như lúc anh còn nhỏ, từng ngã từ xích đu xuống, đầu gối trầy xước, chảy máu. Ông nội chỉ nói một câu: “Cháu tự chọn chơi trên xích đu, có hậu quả thì phải tự chịu.”
Sau đó, mẹ anh dẫn em trai đến thăm anh ở nhà cũ.
Mẹ bế đứa em trai ốm yếu trên tay, gương mặt đầy xót xa, còn nói với anh: "A Hành, con xem em con kiên cường chưa nè. Bị cảm phải tiêm mà cũng không khóc, còn nằng nặc đòi đến thăm anh. A Hành, sau này con phải thật yêu thương em nhé.”
Lúc ấy, Cố Hành mặc đồng phục tiểu học, ngoan ngoãn ngồi trên ghế sofa. Quần short đồng phục không che nổi đầu gối còn đóng vảy máu. Thế nhưng mẹ anh chẳng hề để ý anh cũng bị thương, chỉ luôn miệng khen em trai ngoan ngoãn, hiểu chuyện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play