Kim phút lặng lẽ nhích từng chút một, hàng mi dài của Trần Trạch Dã khẽ nâng lên rồi lại rủ xuống.
Kỳ An cứ tới lui nhìn cậu rất nhiều lần, cẩn thận đánh giá từng chút một, xác nhận rằng cậu không có biểu hiện gì bất thường rồi mới yên tâm, không hỏi thêm nữa.
Ánh mắt Trần Trạch Dã rơi vào mái tóc dài mềm mại rũ xuống tận bờ vai cô. Những lọn tóc khẽ lướt qua cổ tay cậu, tựa như đuôi mèo nhẹ nhàng cọ qua, để lại một cảm giác ngứa ngáy khó tả.
Cậu cuốn lấy vài sợi tóc quanh ngón tay, giọng điệu thản nhiên nhưng mang theo ý cười nhàn nhạt: “Có một món nợ còn chưa tính sổ với cậu.”
“Hả?” Kỳ An chớp mắt, ngơ ngác chưa kịp phản ứng: “Nợ gì?”
Trần Trạch Dã nhướng mày, môi mỏng khẽ nhúc nhích: “Nói dối.”
“Chuyện tới Lâm Thuyền, vì sao không nói thật với tôi?”
“Gần đây cậu đã rất mệt rồi…” Kỳ An bối rối cắn môi, cuối cùng vẫn là thành thật trả lời, giọng nói càng lúc càng nhỏ: “Không nghĩ lại làm cậu thêm lo lắng.”
Trần Trạch Dã hừ lạnh một tiếng, nửa nheo mắt lại, giọng nói có chút khó chịu: “Thật có lương tâm quá nhỉ.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT