Trái tim Kỳ An phút chốc căng thẳng: “Cái gì?”
“Ngồi lên giường đi.”
Giọng điệu Trần Trạch Dã không hề cứng rắn, nhưng lời nói lại như một mệnh lệnh: “Trên sàn nhà lạnh.”
Kỳ An không nói đồng ý, cũng không phản đối.
Đầu ngón tay cô chạm vào bệ cửa sổ, cảm nhận được một cơn lạnh buốt truyền đến. Cúi xuống nhìn, cô mới nhận ra mặt kính đã phủ một lớp sương trắng mỏng. Trước đó, những lọn tóc của cô vô tình chạm vào đã để lại những vệt mờ nhòe, tựa như một bức tranh phong cảnh phác họa qua loa.
Cô chợt nhớ đến bản tin thời tiết mấy ngày trước nói qua vào thời điểm này, nhiệt độ ban đêm ở Lê Bắc sẽ giảm mạnh.
Ánh mắt cô một lần nữa nhìn xuống bên dưới. Làn da vốn đã trắng, giờ đây dường như càng nhợt nhạt hơn, không biết có phải do tâm lý tác động hay không, nhưng cảm giác lạnh lẽo ngày càng lan rộng. 
Thực sự lạnh đến vậy sao?
Đột nhiên, cô rất muốn mở cửa sổ để thử xem nhiệt độ, nhưng bản thân vẫn đang nằm trong tầm mắt của người kia. Một hành động kỳ quặc như vậy lúc này không thể để lộ ra ngoài.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play