Khóe miệng Trần Trạch Dã khẽ nhếch, như có như không mang theo ý cười, rồi chuyển lại đề tài trước đó: “Vẫn còn giận à?”
"Giận dỗi thì giận dỗi." Trần Trạch Dã dùng thìa múc cho cô một bát nhỏ canh củ mài hầm sườn, làn khói trắng nhàn nhạt tỏa ra trong không khí. "Sao còn nhịn ăn để phạt chính mình?" 
"Không phải như thế sẽ khiến tôi trở thành kẻ tiểu nhân đắc chí sao?" 
Không biết vì sao, nghe thấy những lời này, sống mũi Kỳ An chợt cay cay, khó có thể kìm nén được một cảm giác chua xót dâng trào. 
"Trần Trạch Dã." Cô khẽ gọi tên cậu bằng giọng điệu dịu dàng.
Có lẽ vì ánh mắt cô quá mức trong sáng, Trần Trạch Dã thoáng sửng sốt, sau đó mới nghiêm túc đáp lại: "Ừm."
"Tôi đây."
"Sao vậy?"
"Cậu…" Kỳ An thực ra vẫn còn chút do dự. Mỗi người đều có những bí mật không thể chạm đến, những vết thương chưa khép miệng thì không nên bị nhắc lại.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play