Bạch La La từ yêu cầu đầu tiên của Lý Như Uyên cảm nhận được sự tốt bụng của hắn, trong lòng nghĩ Lý Như Uyên quả là thiên thần áo trắng, chỉ có chút yêu cầu này cũng gọi là yêu cầu sao? Thật tốt bụng thuần khiết khiến người ta không khỏi rơi lệ cảm động.
Lý Như Uyên vẫn nói: “Nhưng mà khuya rồi bảo cậu làm cơm tối cho tôi hình như không được nhân đạo lắm, hơn nữa gần đây không được yên ổn, nửa đêm đi đường cũng không an toàn.”
Bạch La La bị Lý Như Uyên nói đến sắp khóc, nghĩ bụng cậu đi đâu tìm được người bạn hiểu chuyện như vậy chứ, ngay cả việc bảo cậu nấu cơm cũng đều cân nhắc đến sức khỏe tinh thần, an toàn tính mạng của cậu, cậu không những theo dõi người ta mà còn tố cáo người ta, quả thực không phải người mà.
Lý Như Uyên nói: “Cậu thấy thế nào, Nhập Xuyên?”
Bạch La La mắt ngấn lệ cảm động, nói: “Bác sĩ Lý, tôi không sao, tôi sẵn lòng nấu cơm cho ngài ăn mà.”
Lý Như Uyên quan sát sắc mặt cậu, chắc là xác định Bạch La La không nói dối, trầm ngâm gật đầu nói: “Ừ, cậu đã sẵn lòng, tôi càng không thể để cậu mạo hiểm được.”
Bạch La La còn tưởng Lý Như Uyên câu tiếp theo là: Vì an toàn của cậu, thôi thì đừng nấu cơm cho tôi nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play