Dọn dẹp xong nhà xác, Bạch La La tiếp tục công việc khác của mình. Sau khi cậu thay đổi kiểu tóc và vài bộ quần áo, thái độ của mọi người trong đơn vị đối với cậu có sự thay đổi rõ rệt. Ít nhất là không còn công khai bắt nạt cậu nữa, còn về việc họ sợ Bạch La La hay đã có cái nhìn khác về cậu, thì Bạch La La không biết.
Bệnh viện cung cấp bữa trưa, nhưng nếu không ăn cơm của bệnh viện, sẽ được nhận 600 tệ trợ cấp. Trước đây Từ Nhập Xuyên cũng đã thử lấy tiền mà không ăn cơm, nhưng sức khỏe y vốn đã yếu, lại không biết nấu ăn, bữa trưa đã được coi là bữa ăn bổ dưỡng nhất mà y ăn rồi. Sau khi ăn qua loa cơm nhà ăn mấy tháng, Từ Nhập Xuyên vì sức khỏe yếu mà bị ốm, sau đó y không dám tham tiền nữa, vẫn ngoan ngoãn ăn ở nhà ăn.
Bạch La La cân nhắc nhiều yếu tố, cuối cùng quyết định tự chuẩn bị cơm trưa mỗi ngày.
Tự mua rau không chỉ sạch sẽ mà còn bổ dưỡng hơn, hơn nữa muốn ăn gì cũng có thể tự làm. Hiện tại kinh tế của cậu khá hơn một chút, nhiệm vụ quan trọng là bồi bổ lại thân thể gầy yếu. Nếu không đến lúc gặp phải bọn cướp, chưa biết mặt mũi chúng ra sao đã đi lãnh cơm hộp rồi.
Gần đây trời càng ngày càng lạnh, tối cũng càng sớm, hơn 6 giờ chiều, bầu trời đã bị những đám mây đen kịt che phủ.
Thời gian bán kẹo hồ lô của Bạch La La ngắn hơn một chút, vì người đi đường ít hơn nhiều, trừ chủ nhật và những ngày cuối tuần, mọi người đều vội vã muốn rời khỏi những con phố lạnh lẽo trở về nhà ấm áp.
Thời gian về nhà của Lý Như Uyên vẫn rất đều đặn, hắn dường như không có hoạt động giải trí nào khác, mỗi ngày chỉ là đi làm về, không đi đâu khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT