Trong mùa đông này, Bạch La La lại học được khá nhiều phép thuật. Chỉ là chiều cao của cậu không hề thay đổi, vẫn là dáng vẻ nhỏ nhắn như con búp bê trong tranh dân gian.
Ngược lại, Tiểu Lục cùng tu luyện với Bạch La La bắt đầu cao lớn, thân hình từ bé gái dần chuyển sang thiếu nữ.
Bạch La La hơi lo lắng, mấy ngày nay ngọn củ cải không có tinh thần gì, Bạch Hồi hỏi chuyện gì xảy ra cậu cũng không nói, cuối cùng hỏi đi hỏi lại nhiều lần, mới ngập ngừng nói ra.
“Sao ta không cao lên gì hết vậy?” Trong một góc phòng, có một đường kẻ được vẽ theo đỉnh đầu của Bạch La La, mỗi tối Bạch La La đều đứng trên mặt đất đo xem chiều cao của mình có thay đổi gì không. Hôm nay Bạch La La vẫn thấp bé như vậy, nên cuối cùng cậu không nhịn được nữa, hỏi Bạch Hồi câu hỏi đã làm cậu băn khoăn bấy lâu.
Bạch Hồi véo má cậu, gò má cậu mềm mại và mũm mĩm như bánh bao, cười nói: “Ta còn chưa vội, ngươi vội cái gì?”
“Nhưng mà… nhưng mà ta cũng muốn mau chóng cao lên.” Bạch La La nói với vẻ đáng thương, cậu nói: "Tiên nhân… tiên nhân… có phải là ta bị hỏng chỗ nào đó ròi không, nên mới không cao lên được…”
Bạch Hồi nói: “Ngươi hỏng chỗ nào đâu chứ? Rõ ràng ngay cả một lỗ sâu cũng không có mà.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT