Nếu chỉ nhìn vẻ bề ngoài, thì “Peter” bây giờ chắc cũng là một con ma giống đám chủ nhân trong nhà. Dù sao thì bọn họ đều có khuôn mặt trắng bệch, lại còn giữ được ý thức riêng.
Thế nhưng, xét theo thái độ của “Peter” đối với phu nhân, rõ ràng năng lực hoặc địa vị của anh ta thấp hơn phu nhân. Nhưng liệu anh ta chỉ thấp hơn phu nhân thôi, hay là thua kém hết toàn bộ đám ma nguyên bản trong nhà luôn?
Nếu là trường hợp thứ nhất, vậy thì chứng tỏ phu nhân quả thật đặc biệt. Ít nhất là đặc biệt đối với quản gia. Còn nếu là trường hợp thứ hai thì chỉ có thể nói là lũ ma đến từ bên ngoài đều thấp kém hơn. Mà điều này cũng không hẳn là xấu, ít ra là nó có lợi trong việc nghĩ ra cách đối phó nếu “Peter” muốn gây chuyện.
Nói đơn giản thì chỉ cần bọn họ không biến thành ma thì việc ma ngoại lai có cấp thấp hơn ma bản địa chỉ có lợi cho họ chứ không có hại.
Thật lòng mà nói, Tô Dung rất muốn biết rốt cuộc “Peter” đã phạm phải quy tắc gì mà biến thành ma?
Manh mối quá ít, Tô Dung lại dỗ dành phu nhân ngủ một lần nữa, sau đó nhẹ nhàng rời khỏi phòng. Dù gì thì quỷ dị cũng phải có “đạo lý” riêng, trong triển lãm này lại không chỉ có một mình cô, mà “Peter” vừa mới dây dưa với cô xong, chẳng lẽ lại không để cô nghỉ ngơi tí nào mà đã đến tìm cô nữa à?
Khoảng thời gian an toàn hiếm hoi thế này, cô còn không tranh thủ đến phòng quản gia xem thử Ngũ Minh Bạch có tìm được manh mối gì hay không sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play