Diệp Tiểu Nhu nhíu mày.
Thẩm Trạch nhìn thấy sự chán ghét hiện trên nét mặt cô, hắn lập tức cười điên cuồng.
Vẻ mặt chán ghét này chỉ khiến hắn càng thêm phấn khích.
Dương Viêm đột nhiên nói: “Cảm giác bị nhốt không dễ chịu chút nào nhỉ.”
Anh nhìn Thẩm Trạch từ trên xuống dưới, mỉm cười rồi nói: “Chưa nói đến việc bị nhốt, thậm chí còn bị khống chế hành vi, cảm giác này có lẽ còn khó chịu hơn cả khi ở dưới lòng đất.”
Nụ cười tà ác trên mặt Thẩm Trạch dần dần biến mất.
Đối với loại tội phạm này, điều đáng sợ nhất có lẽ không phải là bản án, càng đừng nói đến sự xét xử từ dư luận và người thân nạn nhân, chúng không bao giờ coi trọng nỗi buồn vui của người dân, bọn chúng sẽ không hối hận về những tội ác mình đã gây ra. Điều có thể khiến chúng không thể chịu nổi là mất đi tự do, đồng nghĩa với việc chúng không còn cách nào để thỏa mãn những ham muốn tội lỗi không kiềm chế được của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT