Vương Tranh cứ ngơ ngác nhìn vào khuôn mặt của Diệp Tiểu Nhu.
Và trong phòng thẩm vấn lúc này, ác quỷ bị xiềng xích đang gầm rú trong ánh lửa rít gào:
“Đúng rồi, con nhỏ đó phải bị thiêu chết, rác rưởi thì nên thiêu cháy ở nơi nó thuộc về chứ! Há há há há há…”
Hắn cười điên cuồng, gào thét và dùng tay đập xuống bàn, âm thanh nặng nề như tiếng vang trong địa ngục: “Rác rưởi, tất cả đều là rác rưởi, cả lũ chúng mày đều là rác rưởi, chúng mày đều nên bị thiêu sống há há há há há……”
“Vậy lý do cậu bắt cóc cô ấy chỉ vì cô ấy nhìn thấy cậu bò ra khỏi đường ống?”
Gã đàn ông duy trì tư thế kỳ dị liên tục vùng vẫy vì bị gông cùm xiềng xích, hắn vặn vẹo, cười nói: “Con nhỏ đó không chỉ nhìn thấy tao, còn nhìn thấy xương cốt trên tay tao nữa. Chẳng lẽ lý do này chưa đủ sao?”
Dương Viêm nhìn chằm chằm hắn một hồi, chợt nói: “Thật đáng tiếc.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play