“Đây là giấy tờ tùy thân, sổ ngân hàng, và một cuốn sổ ghi chép một vài cái tên cùng tài khoản của người chết. Có vẻ như họ đều là ‘khách hàng’ cũ của cô ấy.”
“Người trình báo vụ việc cho biết họ chỉ biết tên người chết là chị Hồng. Tên trên căn cước công dân là Mạc Xuân Mai, 32 tuổi, không phải người địa phương, đã ly hôn và không có con, hẳn là người từ quê lên phố… đi làm.”
Tiêu Ngũ xốc lại tinh thần, chỉ đạo: “Dựa theo những cái tên này, điều tra từng người một!”
Thời điểm Dương Viêm bước ra, Lão Mã vẫn đang vật vã bám vào tường, trong tay cầm chiếc khăn tay tình yêu của Diêm Tiêu Tiêu, vẻ mặt khóc không ra nước mắt: “Sếp, thứ lỗi cho tôi, đây cũng là lần đầu tiên tôi, tôi nhìn thấy thi thể khủng khiếp như vậy…”
Dương Viêm không để ý tới ông ấy, nói với Tiêu Ngũ: “Tìm người dẫn tôi đến hai hiện trường trước đó.”
Khi thi thể được đưa đi, nhiều người đã tụ tập ở đầu ngõ, có người thì thầm, có người dùng điện thoại di động chụp ảnh với vẻ mặt đầy phấn khích, thậm chí có người còn phát sóng trực tiếp ầm ĩ, cho dù họ không hề biết trong căn nhà cũ nát ấy đã xảy ra chuyện gì.
Vương Tranh chở ba người đến một hiện trường khác, theo chỉ dẫn của Tiêu Ngũ, cậu ấy còn đưa cho Dương Viêm bản báo cáo khám nghiệm tử thi của hai nạn nhân trước đó.
Những thám tử tư làng nhàng trên thị trường không được họ thừa nhận, nhưng văn phòng của Dương Viêm thì khác. Vương Tranh mới từ thành phố Lâm chuyển đến, chỉ nghe nói về tên tuổi của Dương Viêm, biết anh có bối cảnh và mối quan hệ hùng hậu, trong gia đình có mấy người là chuyên gia trong ngành, nhiều vụ án hình sự trong tỉnh đều có sự tham gia của anh, đội trưởng Trương của họ và các lãnh đạo trong cục có mối quan hệ tốt với anh. Tuy nhiên mối quan hệ giữa phó đội Tiêu và Dương Viêm lại có chút khó xử, cậu ấy không thể nói rõ sự lúng túng cụ thể là gì, nhưng mỗi lần nghe Tiêu Ngũ nhắc đến tên Dương Viêm, đội phó luôn tỏ ra muốn nhờ người này giúp đỡ nhưng không muốn mất mặt, như thể Dương Viêm đã bắt được nhược điểm nào đó.
Lão Mã vẫn ngồi ở ghế phụ, còn Dương Viêm và Diệp Tiểu Nhu thì ngồi ở ghế sau xe, Dương Viêm ngồi đọc báo cáo khám nghiệm tử thi, còn Diệp Tiểu Nhu nghiêm túc ngồi trên ghế cách anh một khoảng, dựa người vào cửa xe.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT