Song Kính là hai búp bê.
Nhưng cả hai búp bê lại chỉ có một cái tên.
Từ lúc giơ tay ra đón cha, muốn ôm nhưng chỉ nhận được ánh mắt ghét bỏ của cha, Song Kính đã hiểu, chúng không được cha yêu thương, bị cha tạo ra với hình dạng quái dị, chỉ để thỏa mãn sự tò mò và gu thẩm mỹ biến dạng của con người.
Chúng chỉ là công cụ của cha mà thôi.
Song Kính căm ghét loài người, căm ghét cha mình, cũng căm ghét thế giới này. Chúng được sinh ra vì sự ích kỷ của loài người, cũng chết đi vì sự ích kỷ của loài người. Cảm giác đau đớn thể xác không ngừng tăng lên, khiến lòng thù hận của hai búp bê ngày càng sâu sắc, cho đến khoảnh khắc chúng qua đời, chúng vẫn luôn căm hận thế giới này, một thế giới chưa bao giờ đối xử nhẹ nhàng với chúng.
Trong không gian đen tối mơ hồ, hai búp bê, một đen một trắng, ngồi tựa lưng vào nhau, khuôn mặt và hình thể của chúng mờ nhạt, những quầng sáng xanh lục như những con đom đóm sống động, vây quanh hai búp bê.
Không gian yên tĩnh đến đáng sợ, sự im lặng không có âm thanh dần dần khiến tinh thần người ta suy sụp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT